Haruki Murakami, sinh năm 1949, là một nhà văn người Nhật nổi tiếng quốc tế với lượng người hâm mộ lớn. Đến nay, sách của ông đã được dịch ra khoảng 50 thứ tiếng. Ông có nhiều cuốn sách tiêu biểu như Phía Nam biên giới, phía Tây mặt trời (1992), Người tình Sputnik (1999), Kafka bên bờ biển (2002), 1Q84 (2009), Rừng Na Uy...
Tiểu thuyết của Murakami thường là các tác phẩm siêu thực, có nhiều chi tiết với tầm ảnh hưởng của văn hóa đại chúng. Ông nhận Jerusalem Prize - giải dành cho các tác giả viết về tự do, hòa bình, vấn đề xã hội năm 2007.
Bên cạnh những lời khen và tầm ảnh hưởng, Murakami cũng nhận một số tranh cãi. Một số nhà phê bình cho rằng, nhân vật nữ trong sách của Murakami thường bị gợi dục hóa hoặc chỉ được định nghĩa trong mối quan hệ với nhân vật nam chính.
Murakami từng chia sẻ quan điểm về vấn đề này: "Nếu tình dục tốt đẹp thì vết thương của bạn sẽ được chữa lành, trí tưởng tượng của bạn sẽ được tiếp thêm sinh lực. Theo nghĩa đó, trong các câu chuyện của tôi, phụ nữ là người báo trước cho thế giới sắp tới. Đó là lý do họ luôn đến với nhân vật chính còn nhân vật chính không cần đến với họ".
Các tác phẩm của Murakami phần lớn có màu sắc đen tối. Ông khẳng định, đen tối là một dạng tiềm thức, một sự thay đổi của cái tôi, đồng điệu với những khía cạnh tiêu cực từ chính ông và giúp bản thân ông hiểu hơn về chính mình.
"Viết tiểu thuyết với tôi chính là đào bới những phần sâu thẳm. Tôi hiện đã bước gần tới tuổi 75 và không biết còn viết được bao nhiêu tác phẩm nữa. Vì thế, tôi mạnh mẽ cảm nhận, tôi phải viết cuốn sách mới của mình với một sự đam mê thực sự và dành thật nhiều thời gian cho viết lách", ông nói.
Murakami giãi bày thêm: "Có nhiều người nói rằng tiểu thuyết của tôi có liên quan đến chủ nghĩa hiện thực huyền ảo nhưng tôi không bị ảnh hưởng bởi thể loại này. Tôi chỉ đơn giản tin vào sức mạnh của kể chuyện, điều đã bị mất đi ở văn học phương Tây hiện đại".
*Nguồn: Dân Trí








0 Nhận xét